Cứ mỗi dịp cuối năm, một số tổ chức lấy danh “nhân quyền” như Tổ chức Theo dõi nhân quyền (Human Rights Watch-HRW) có trụ sở tại New York (Hoa Kỳ) lại phát đi thông cáo kêu gọi Chính phủ Hoa Kỳ “cần sử dụng vòng đối thoại nhân quyền để thúc ép Việt Nam trả tự do cho những “tiếng nói bất đồng” đang bị giam giữ và có những cải thiện về nhân quyền”.
Hay gần đây, tổ chức
nhân quyền Safeguard Defenders công bố xuất bản một cuốn sách bằng tiếng Việt
với mục đích hướng dẫn áp dụng Luật Magnitsky của Hoa Kỳ để “trừng phạt vi phạm
nhân quyền ở Việt Nam”. Ngoài ra, một số tổ chức mang danh nhân quyền khác cũng
thực hiện các hoạt động vu cáo Việt Nam vi phạm nhân quyền, đàn áp những nhà
“bất đồng chính kiến” hay giam giữ “tù nhân lương tâm”, “tù nhân chính trị”...
Những “thư ngỏ”, “thông
cáo” của các tổ chức này thực chất là việc lợi dụng chiêu bài nhân quyền để
thúc đẩy các quốc gia, tổ chức quốc tế can thiệp vào công việc nội bộ, hướng
lái theo ý đồ của họ; là công cụ nhằm can thiệp, gây khó khăn cho Việt Nam
trong hội nhập quốc tế, tham gia vào các hoạt động quốc tế, khu vực. Trong khi
đó, chính những tổ chức quốc tế nhân danh bảo vệ nhân quyền nói trên lại vi
phạm các quy định của quốc tế về nhân quyền.
Cụ thể, hoạt động của
một số tổ chức về nhân quyền trên vi phạm nghiêm trọng nguyên tắc quốc tế không
can thiệp các vấn đề thuộc thẩm quyền của quốc gia khác theo Hiến chương Liên
hợp quốc năm 1945 và Nghị quyết 2625 năm 1970 của Đại hội đồng Liên hợp quốc về
Tuyên bố những nguyên tắc của luật quốc tế điều chỉnh quan hệ hữu nghị và hợp
tác giữa các quốc gia phù hợp với Hiến chương Liên hợp quốc.
Theo đó: “Không quốc
gia nào hay nhóm quốc gia nào có quyền can thiệp, trực tiếp hay gián tiếp, vì
bất kỳ lý do gì vào công việc đối nội và đối ngoại của bất kỳ quốc gia nào
khác. Can thiệp vũ trang và tất cả các hình thức can thiệp hay đe dọa chống lại
tư cách của quốc gia hay chống lại các đặc trưng chính trị, kinh tế và văn hóa
của quốc gia đó - đều là vi phạm luật pháp quốc tế”.
Dù lấy danh nghĩa bảo
vệ nhân quyền nhưng hành vi của các tổ chức trên lại không tuân theo nguyên tắc
điều chỉnh của pháp luật nhân quyền quốc tế đối với chủ quyền quốc gia và trách
nhiệm quốc gia. Chẳng hạn, theo Điều 1 của Công ước quốc tế năm 1966 về các
quyền dân sự, chính trị thì: “Mọi dân tộc đều có quyền tự quyết. Xuất phát từ
quyền đó, các dân tộc tự do quyết định thể chế chính trị của mình và tự do phát
triển kinh tế, xã hội và văn hoá”; “Các quốc gia thành viên Công ước này, kể cả
các quốc gia có trách nhiệm quản lý các lãnh thổ uỷ trị và các lãnh thổ quản
thác, phải thúc đẩy việc thực hiện quyền tự quyết dân tộc và phải tôn trọng
quyền đó phù hợp với các quy định của Hiến chương Liên hợp quốc”. Theo Tuyên bố
về các nguyên tắc của luật quốc tế, điều chỉnh quan hệ hữu nghị và hợp tác giữa
các quốc gia phù hợp với Hiến chương Liên hợp quốc ban hành kèm theo Nghị quyết
2625 năm 1970, nêu rõ: Tôn trọng chủ quyền quốc gia về lựa chọn chế độ chính
trị, kinh tế, xã hội và chính sách đối ngoại; sự thống nhất và toàn vẹn lãnh
thổ của mỗi quốc gia; bình đẳng chủ quyền của các quốc gia và quyền tự quyết
của các dân tộc; không can thiệp vào công việc nội bộ của quốc gia khác; giải
quyết các tranh chấp quốc tế bằng biện pháp hòa bình; các quốc gia có nghĩa vụ
hợp tác với nhau...
Bất chấp những quy định
của luật pháp quốc tế, những tổ chức mang danh nhân quyền nói trên vẫn lấy cớ
can thiệp, cáo buộc bằng cách làm sai lệch bản chất các vụ việc diễn ra trên
thực tế để quy chụp, bôi lem tình hình dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam. Với việc
vi phạm các quy định luật pháp quốc tế về nhân quyền, hoạt động có mục đích,
động cơ xấu, chống phá, can thiệp vào nội bộ nước khác bằng thủ đoạn bóp méo,
xuyên tạc sự thật về nhân quyền, rõ ràng những tổ chức này không có tư cách để
nói về nhân quyền, đánh giá và cáo buộc về nhân quyền.
Cần khẳng định rằng, ở
bất kỳ quốc gia nào, quyền của mỗi công dân phải gắn liền với trách nhiệm,
nghĩa vụ với đất nước, tuân thủ Hiến pháp và pháp luật. Tại Việt Nam cũng như ở
bất kỳ quốc gia có chủ quyền, người nào vi phạm pháp luật phải bị xử lý theo
quy định pháp luật. Hoàn toàn không có việc Việt Nam vi phạm nhân quyền thông
qua các hoạt động tố tụng như khởi tố, bắt giữ, điều tra, truy tố, luận tội, xét
xử trước tòa án. Ở Việt Nam không có khái niệm, danh xưng nào gọi những đối
tượng vi phạm pháp luật là những nhà “bất đồng chính kiến” hay “tù nhân lương
tâm”, “tù nhân chính trị” như những luận điệu mà các tổ chức chống phá đưa ra.
“Báo cáo nhân quyền” mà các tổ chức lấy danh về nhân quyền đưa ra hằng năm nhằm
cáo buộc tình hình vi phạm nhân quyền ở Việt Nam là dựa trên những thông tin
thu thập theo kiểu cóp nhặt, phiến diện, xuyên tạc. Do đó, những luận điệu của
các cá nhân, tổ chức thù địch, thiếu thiện chí lấy cớ nhân quyền để quy chụp,
chống phá Việt Nam chỉ là những luận điệu lạc lõng.
Việt Nam luôn tôn trọng quyền và lợi ích hợp pháp của nhân dân trên cơ sở tuân thủ hiến pháp và pháp luật. Dù cho những luận điệu xuyên tạc, bôi nhọ, chống phá như thế nào thì chung quy lại vẫn chỉ là phù phiếm bởi vì sự thật vẫn luôn là sự thật.k10
Trả lờiXóaRất hay.k10
XóaNhững luận điệu lạc lõng, cũ rích đến nhàm chán. K10
Trả lờiXóaNhững luận điệu vớ vẩn.k10
Trả lờiXóaKhông đủ tư cách để lên tiếng nhé.k10
Trả lờiXóaChính xác! Tư cách gì mà cáo buộc Việt Nam "vi phạm nhân quyền". K10
Trả lờiXóaKhông có điều gì làm chúng ta lay động. Chúng ta vẫn đang phát triển rất tuyệt vời.k10
Trả lờiXóa