Quan điểm nhất quán của Đảng và Nhà
nước Việt Nam là tôn trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, quyền
theo hoặc không theo tôn giáo của người dân, bảo đảm sự bình đẳng, không phân
biệt đối xử vì lý do tôn giáo, tín ngưỡng, bảo hộ hoạt động của các tổ chức tôn
giáo bằng pháp luật. Những quan điểm nhất quán này đã được ghi nhận trong Hiến
pháp, kể từ Hiến pháp năm 1946 đến Hiến pháp 2013. Quốc hội khóa XIV đã ban
hành Luật Tín ngưỡng, tôn giáo, Chính phủ ban hành Nghị định số 162/2017/NĐ-CP
ngày 30/12/2017 quy định chi tiết một số điều và biện pháp thi hành Luật Tín
ngưỡng, tôn giáo. Văn kiện Đại hội XIII của Đảng ta khẳng định: “Vận động, đoàn
kết, tập hợp các tổ chức tôn giáo, chức sắc, tín đồ sống “tốt đời đẹp đạo”,
đóng góp tích cực cho công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Bảo đảm cho các tổ
chức tôn giáo hoạt động theo quy định của pháp luật và Hiến chương, điều lệ
được Nhà nước công nhận…”.
Thực tế cũng cho thấy, chỉ tính trong
20 năm qua (2003-2023), số lượng chức sắc, chức việc, cơ sở thờ tự của các tôn
giáo gia tăng đáng kể. Đến năm 2022, Nhà nước ta đã công nhận 43 tổ chức thuộc
16 tôn giáo khác nhau với khoảng 27 triệu tín đồ, trên 53 nghìn chức sắc, 135
nghìn chức việc, hơn 29 nghìn cơ sở thờ tự… Ngoài ra, hằng năm có hơn 8.000 lễ
hội về tín ngưỡng, tôn giáo với hàng vạn tín đồ tham gia. Trong 10 năm thực
hiện chính sách, pháp luật về tín ngưỡng, tôn giáo, cơ quan Nhà nước có thẩm
quyền đã cấp hàng trăm hecta đất để xây dựng cơ sở thờ tự…
Bất chấp thực tiễn đó, các thế lực
xấu chưa bao giờ từ bỏ âm mưu lợi dụng tự do tín ngưỡng, tôn giáo, móc nối với
số cơ hội, bất mãn, có tư tưởng định kiến để xuyên tạc, vu cáo Việt Nam vi phạm
tự do tôn giáo. Họ xuyên tạc quy định “việc đăng ký điểm nhóm sinh hoạt tôn
giáo tập trung” trong Luật Tín ngưỡng, tôn giáo là nhằm “kìm kẹp hoạt động tôn
giáo”. Họ lợi dụng những vấn đề xã hội
như ô nhiễm môi trường, những tồn tại về công tác cán bộ, tình trạng tham
nhũng, tiêu cực để xuyên tạc quan điểm, chính sách của Đảng, Nhà
nước; quy chụp
hiện tượng thành bản chất, vi phạm của cá nhân thành “bản chất chế độ”...
Nhiều tổ chức thù địch cho rằng chính
quyền vẫn hạn chế tôn giáo, bắt giam những nhân vật “đấu tranh cho tự do, tín
ngưỡng tôn giáo”... Họ tìm cách tiếp xúc với những cá nhân,
nhân vật bất mãn trong các tôn giáo (có những nhân vật đã bị chính các tổ chức
tôn giáo tẩy chay) để phỏng vấn, lấy những quan điểm, nhận xét của các nhân vật
này để làm “bằng chứng” vu cáo Việt Nam.
Ở Việt Nam, Luật Tín ngưỡng, tôn giáo
(năm 2016), đã quy định rất rõ: Để được công nhận về mặt tổ chức, các nhóm tôn
giáo phải đáp ứng các yêu cầu cụ thể. Do vậy, khi các nhóm, tổ chức tôn giáo
chưa đáp ứng được yêu cầu thì khi đó chính quyền chưa xem xét công nhận tư cách
pháp nhân. Tuy nhiên, các quan điểm thù địch lại cho rằng, Nhà nước phải công
nhận tất cả những tổ chức đó, cho dù họ chưa có đủ các điều kiện. Đây là sự can
thiệp sai trái vào công việc nội bộ, can thiệp vào pháp luật Việt Nam, đó là
điều không thể chấp nhận. Thực tế, các nước trên thế giới cũng có những quy
định rất rõ về việc công nhận các tổ chức tôn giáo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét